Vì sao con của chúng ta thông minh nhưng điểm vẫn thấp?
khoa học cho thấy chỉ số IQ trung bình của người việt nam không thấp ở khoảng 96 đứng khoảng thứ 36 trên toàn thế giới. Nên tôi không cho là con chúng ta điểm thấp nghĩ là IQ kém mà là những môi trường xung quanh và lý do khách quan khác :
- lười biếng
Vâng, tôi biết là nếu lười thì không có gì đáng nói nhưng chính xác thì điều gì tạo nên lười biếng. Có phải đó là do có quá nhiều thứ xao nhãn game, phim, mạng xã hội, bồ bịch, ... KHÔNG!!! hoàn toàn sai giả sử con bạn có một đứa con thì khi nó điểm kém bạn sẽ làm gì bạn sẽ làm gì có phải la rày hoặc kiếm một cái gì đó đánh nó ư. Việc này có thể đúng vì có thưởng có phạt nhưng bạn vô tình làm chán nản việc học của con ta. Thực sự thì khi ta đã phạm sai lầm thì thứ ta muốn là sự động viên và tiếp tục cố gắng. Không phải là gì đó quá tiêu cực vì nó vô tình nghĩ năng lực mình chỉ có thế nên bị rày la và khi một đứa trẻ sai lầm nó sẽ muốn cố gắng lại Nhưng khi bị la rày thì thật sự cái cảm xúc muốn cố gắng ấy biến mất.
- riêng tư
Tôi biết riêng tư nghe không liên quan gì nhưng thực sự có đấy. Tôi không nói đến những gia đình con đã được ở một riêng từ nhỏ. Tôi đang nói đến những gia đình vẫn còn ở chung với trẻ chung phòng bạn đã bao giờ thấy con bạn học bài sau đó đi lại nhìn, và nói là sai nói này kia thực sự thì cách đó thực sự vô cùng khó chịu với trẻ. Thực ra việc đó không cần bạn chỉ vì trên lớp mới là lúc sửa bài và bạn vô tình làm cho trẻ không thích được làm bài ở nơi nào có bạn. Trẻ sợ bạn nói, rày la khi sai dần dần tạo thói quen lười làm bài tập . Bài tập chính là cách hay nhất để chúng ta vận dụng các kiến thức học được mà không làm bài tập => điểm kém
Lại về vấn đề riêng tư đặc biệt đối với trẻ có xu hướng thụ động và vấn đề về ngôn ngữ hay âm nhạc. Thì việc luyện tập phát âm hay hát một bài hát trước mặt một bạn thật sự xấu hổ. Và mất đi cơ hội để luyện tập. Nghe đơn giản nhưng khó để thực hiện đừng đánh đồng mình làm được thì thì con cũng phải làm được.
- phương pháp
Tôi thực sự không nghĩ có phương pháp này trên đời nhưng mà cũng đáng để thử. Tôi sẽ gọi phương pháp này là phương pháp đố kị. Đầu tiên hãy tìm một đối thủ cạnh tranh cho con bạn nhưng phải có năng lực yếu hơn con bạn. Bạn hãy khen con bạn và so sánh với người đó rằng con bạn học giỏi hơn. Nếu con bạn vẫn giữ phong độ ấy thì tốt nhưng nếu con bạn thua người đó thì sao. Bây giờ thì sự đố kị sẽ tăng lên rất nhiều tôi không tin là một đứa như vậy lại có thể hơn tôi vì thế tôi cố gắng từng ngày để dành được vị trí ấy. Và nó giúp con bạn có nhiều động lực hơn để đạt được mục tiêu đây cũng như là một cách để tăng sự động lực vì thực sự để có được động lực rất khó. Nhưng khi có động lực rồi nó tạo sự cố gắng không ngừng để đạt được mục tiêu.
Và cuối cùng hãy tin tưởng vào con bạn dù nó có tài năng hay học giỏi không vì con bạn vẫn là con bạn là người mà chúng ta tự hào nhất. Có thể bọn trẻ không thành công như cách chúng ta muốn nhưng chúng thành công theo cách riêng của chúng.
cám ơn mọi người đã đọc blog đầu tay của em còn nhiều sai xót mong mọi người góp ý chúc mọi người một ngày tốt lành!!!<3